Nổi bật, Tâm lý

TẠI SAO NGƯỜI TA TRỞ NÊN SÙNG TÍN ĐẾN MÙ QUÁNG?

Bài này mình viết trong khoảng thời gian mà truyền thông rộ lên về một giáo phái được cho rằng “dụ dỗ” rất nhiều người mù quáng tin theo. 

Mình không tin tự dưng chỉ vì nghe dỗ ngon dỗ ngọt mà một người có thể cuồng lên để đi theo một giáo phái nào đó. Hẳn họ phải được lại những thứ mà họ đang khao khát.

Nếu tôi cảm thấy mình chẳng thuộc về nơi nào cả. Có thể gia đình tôi không cho tôi cảm giác đó, mọi người quá bận để lo chuyện của riêng mình hay lo hàng xóm nói gì. Tôi cũng không cảm thấy mình thuộc về cộng đồng những người học cùng tôi, làm việc cùng tôi. Thì bỗng có một đám người, họ thuyết phục tôi rằng đó là nơi tôi thuộc về, có lẽ tôi sẽ cân nhắc xem sao. Tôi cần phải thuộc về một nơi nào đó, có lẽ là họ.

Nếu bình thường chẳng ai công nhận tôi cả. Trong mắt gia đình, tôi luôn là đứa chưa đủ tốt, bạn bè nói tôi cần cố gắng hơn, người yêu nói tôi không bằng người này người kia, đồng nghiệp hay cấp trên cũng phủ nhận công sức của tôi. Bỗng có một đám người nói rằng họ công nhận tôi, tôi chỉ cần làm một việc đơn giản thôi (cầu nguyện mỗi ngày, đóng góp một chút, kêu gọi người khác tham gia…) tôi sẽ được ca ngợi, được khen, được thưởng, có lẽ tôi sẽ cân nhắc ở lại lâu hơn với họ. Vì điều đó làm cho tôi thấy mình có giá trị.

Nếu bình thường chẳng ai yêu thương tôi. Lúc tôi mắc sai lầm, bố mẹ tôi lo người ngoài nghĩ gì hơn là ôm lấy tôi và nói “không sao đâu, bố mẹ sẽ luôn ở bên con”. Những người xung quanh tôi đay nghiến mãi về những việc tôi làm chưa tốt trong quá khứ. Những người trước kia nói yêu tôi giờ đã bỏ rơi tôi. Giờ lại có những người họ bảo sẽ luôn bên tôi khi tôi cần, sẽ yêu thương tôi, có lẽ tôi sẽ ngã vào tay họ.

Nếu hàng ngày tôi quá áp lực về những trách nhiệm hay nghĩa vụ mình phải gánh vác. Tôi phải làm ba vạn tám nghìn sáu trăm lẻ ba thứ để được là một người con hiếu thảo, một người lớn trưởng thành, để lo toan cho cả một tương lai quá biến động mà tôi chẳng biết sẽ về đâu. Giờ có một nhóm người bảo rằng: chỉ cần làm thế này thôi, không cần gánh vác thêm gì cả… một kết cục hạnh phúc tuyệt vời đang chờ tôi phía trước… Tôi có thể bám vào cái cớ đó để giũ đi mọi căng thẳng và trách nhiệm vốn chẳng phải của mình.

Tôi quá hoang mang trong cuộc đời này, giờ xuất hiện một đấng nói rằng sẽ dẫn dắt tôi. Tốt quá, giờ tôi có thể cảm thấy an toàn hơn.

Không cảm thấy được thuộc về, không được công nhận, không được yêu thương… là cảm giác kinh khủng và bàng hoàng của bất cứ ai trên đời này. Bình thường chúng ta vẫn làm vô cùng nhiều thứ để đánh đổi lấy những giá trị tinh thần đó. Chỉ cho đến khi chúng ta hiểu rằng nếu chính bản thân chúng ta không yêu lấy mình, không công nhận mình, không sống vì mình… chúng ta không thể thực sự hạnh phúc và bình an. Bởi hạnh phúc và bình an không thể tìm thấy ở bên ngoài kia.

 
 

Author


AvatarAvatar

Huong Ann

Sáng lập Thiền Đương Đại Giảng viên thiền (chứng nhận Mindfulness-Based Cognitive Therapy) Trị liệu, chữa lành đứa trẻ bên trong Điều phối các workshop nhận thức về bản thân Tham vấn chuyên nghiệp (Certified Professional Coach)